Thời buổi này, xin lỗi có trăm ngàn kiểu, nhưng để chó thay người xin lỗi thì quả thật hiếm thấy.
Còn về tấm bảng gỗ ấy…
Hứa Thanh Kha nhìn chằm chằm rất lâu, đến nỗi Kim Nguyên Bảo run lẩy bẩy, sợ hãi chẳng yên, đuôi cũng chẳng dám vẫy nữa, toàn thân co rút run rẩy.
“Sợ rồi à?” Hứa Thanh Kha đưa tay ra, móc cằm Kim Nguyên Bảo, đầu ngón tay gãi nhẹ, giọng nói lạnh lẽo: “Chớ tưởng giả ngốc làm trò thì ta sẽ tha cho ngươi muốn làm gì thì làm. Nếu dám…”
Câu hăm dọa còn chưa dứt, thì thấy con chó ngốc to xác kia “gâu” một tiếng, nheo mắt, nhếch miệng lên đầy khoái chí, bộ dáng sung sướng đến kỳ cục.
Phải, nhìn như rất khoái trá, nhưng khiến Hứa Thanh Kha thấy có phần… dâm tà.
Hơn nữa thằng nhãi ấy còn lăn tròn trên đất… lăn trái, lăn phải, liên tục ba vòng rồi bật dậy lanh lẹ, dâng cái đầu to đến tay nàng, cằm cọ cọ lên mu bàn tay.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play