— — — 
Rèm cửa theo gió nhẹ lay, gió có phần lạnh, dù gì vẫn là ngày đông, chỉ là mấy hôm nay chưa rơi tuyết mà thôi.
Tần Dạ vốn không phải người thích uống trà, nhưng người đối diện rõ ràng là kẻ vừa có thể vẽ nên mỹ cảnh, lại vừa khiến lòng người dâng men say, nên hắn thấy chén trà này cũng không tệ.
Ít nhất là hiện tại cảm thấy không tệ.
“Làm phiền Tần tướng quân quay về bẩm báo với Quân Vương của các ngươi, tiện nhân Hứa Thanh Kha ta vốn xuất thân thấp hèn, mạng mọn run rẩy chỉ dám lo cho thân mình, không dám can dự tới vận mệnh quốc gia, càng không dám làm kẻ bán nước.”
Lời nàng nói ra, chẳng khác gì những lời trăng trối trung liệt trong sách vở, khiến Tần Dạ nhất thời sững sờ, lại có cảm giác những lời ấy là nói cho hắn nghe.
Ẩn ý mỉa mai? Hắn nổi giận nhưng không dám để lộ, bởi với một Võ tướng như hắn, một khi để lộ tức là phải rút đao hoặc tuốt kiếm, mà đối phương lại là Hứa Thanh Kha – kẻ quyền thần yếu ớt tựa như chỉ cần búng tay là mệnh vong – nếu không thực sự cần thiết, thì không thể động võ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play