Hứa Thanh Kha biết dung mạo của mình khiến không ít người mê đắm, nhưng cho đến nay, chỉ có duy nhất Khương Tín dám mở miệng trêu chọc lại còn động tay động chân. Hiện tại, Cảnh Tiêu cũng có dấu hiệu muốn theo gót Khương Tín sao?
Hắn đứng cách nàng chỉ nửa cánh tay, thân hình vốn đã cao lớn, nay càng khiến nàng bị dồn ép trước án thư .
Hứa Thanh Kha một tay chống lên án thư, tay kia buông thõng, thân thể tuy ở thế yếu hơn, nhưng miệng vẫn nói: “Quả thật không tính đến, dù sao Hầu gia là dũng tướng trong quân, nếu lại thích thú con đường này , chẳng phải quá đáng tiếc sao?”
“Đáng tiếc?” Cảnh Tiêu đưa tay, đầu ngón tay khẽ chạm vào một lọn tóc sau tai Hứa Thanh Kha, vuốt ve. Chất tóc này đặc biệt mềm mại, đen nhánh như mực, khi hắn đứng sau lưng Hứa Thanh Kha vừa rồi đã nhìn thấy, lại ngửi được hương thơm thanh nhã từ mái tóc ấy.
Lúc đó, hắn đã nghĩ, trên đời này có mấy ai sở hữu một mái tóc xanh mượt mà như thế?
“Hứa Đại Nhân với dung mạo thế này mới là đáng tiếc. Chẳng lẽ trời cao không muốn ngươi bị uổng phí, nên mới để Bản Hầu đến thu nhận ngươi?”
Chẳng lẽ cách đùa cợt giữa nam nhân với “nam nhân” đều giống nhau như thế?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play