Trong rừng, Khương Tín cõng Hứa Thanh Kha lao vụt giữa bụi rậm rừng rậm.
“Ngươi và ta không tìm được đường leo lên, trong thời gian ngắn chỉ e chẳng khác nào rùa trong chum, đối phương đuổi sát không buông, chỉ sơ sẩy chút là sẽ bị truy sát.”
Hai người đều không quen thuộc địa hình nơi này, nhưng cứ men theo hạ du khe núi mà đi ắt sẽ tìm được lối ra, chỉ sợ phía dưới đã bị đối phương bố trí người phong kín đường thoát.
“Sợ gì chứ, bọn chúng không tìm được ngươi đâu.”
Lời nói của Khương Tín hàm chứa chút ẩn ý, Hứa Thanh Kha nghe vào liền có phần nghi ngờ trong lòng, thản nhiên nói: “Nhưng người của ta và ngươi hẳn cũng đã xuống núi rồi, không bao lâu nữa sẽ đến, như thế thì xem ai đến kịp trước là được, cũng không cần ngươi...”
Khương Tín đã đặt nàng xuống, nhe răng cười: “Trong thoại bản còn có một kiểu viết như thế này: nữ tử vô tâm với nam tử, nhưng nam tử si tình không đổi, lúc bị truy binh đuổi đến liền không màng tính mạng, đánh ngất nữ tử rồi giấu đi, còn mình thì dụ địch rời đi...”
“Khương Tín, nếu thật đến bước đường cùng, ta cũng không phải không có cách.” Lời của Hứa Thanh Kha cũng mang theo ẩn ý sâu xa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play