Nhưng so với Khương Tín, Tần Xuyên rõ ràng đứng đắn hơn nhiều. Hắn đứng đó mà không hề vượt lễ nửa phần, chỉ nói:
“Hứa đại nhân quá khen rồi, tại hạ cũng không phải kẻ thích xen vào chuyện người khác, chỉ là đối với Hứa đại nhân, thực sự rất hiếu kỳ.”
Hứa Thanh Kha thân thể rúc trong áo choàng, nhẹ giọng đáp: “Hiếu kỳ? Trên đời này có hai loại người hiếu kỳ với ta là ta không thể không đề phòng, một là muốn mạng của ta, hai là muốn ta bán mạng cho họ. Không biết Tần Xuyên các hạ thuộc loại nào?”
“Thế gian đều nói thông minh quá mức ắt chuốc họa, Hứa đại nhân tâm cơ tận tủy, dè dặt như bước trên băng mỏng, chẳng lẽ không thấy mỏi mệt?”
Tần Xuyên đứng trong bóng tối sừng sững như núi, khiến Hứa Thanh Kha, kẻ đang đứng trong gió, áo choàng khẽ lay động kia, trông mong manh như liễu rủ bay bổng.
Nhưng quả thực là kẻ tâm cơ thâm sâu, thủ đoạn lợi hại khiến người ta phải e sợ.
“Thông thường chỉ có kẻ có cầu mà không toại nguyện mới cảm thấy mỏi mệt. Người sống trên đời, không mỏi mệt thì chỉ có kẻ đã chết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play