———————
Lầu hai của Thiên Nhiên Cư rất rộng, cầm kỳ thư họa đều tinh thông, lại có nhiều văn nhân nhã khách tụ hội. Cảnh Tu có công danh trong người, lại xuất thân vô cùng tôn quý, được đứng đầu cũng không phải chuyện lạ. Chỉ là bình thường hắn bận rộn công vụ, rất ít tham gia loại tụ hội văn nhã như thế này. Hôm nay xuất hiện, vừa nằm ngoài dự liệu, lại hợp tình hợp lý.
Hứa Thanh Kha chỉ liếc mắt một vòng liền hiểu, người có mặt nơi này không có ai đáng để Cảnh Tu đến. Vậy tất nhiên còn có người khác sẽ tới.
Hiện giờ người có thể khiến Phong Dương Hầu Phủ chú ý đến… Hứa Thanh Kha tiếp lấy chén trà mà thị tùng đưa tới, lúc cúi đầu uống trà, khẽ cười.
Vẫn luôn để tâm đến Hứa Thanh Kha, Cảnh Tu vừa khéo thấy được nụ cười ấy, âm thầm nghĩ: Người này dường như tâm trạng rất tốt, hiếm thấy y cười.
Hứa Thanh Kha quả thật rất ít khi cười, càng ít khi cười trước mặt người khác. Tuy nụ cười vừa rồi không rõ ràng, nhưng có thể cảm nhận được tâm trạng nàng rất tốt.
Cho dù lát sau Triệu Húc và những người khác lên lầu xin lỗi, nàng cũng không tỏ vẻ gì khó chịu, chỉ khẽ gật đầu, xem như cho qua. Nhưng Triệu Húc và mấy kẻ kia rõ ràng cực kỳ sợ nàng, thấy nàng thần sắc ôn hòa như vậy mà lại cảm thấy lạnh cả sống lưng, sau lưng còn tìm đến Cảnh Tu, muốn nhờ hắn giúp nói đỡ vài câu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT