“Sao lại muốn lên núi săn nữa? Mấy hôm trước chẳng phải vừa mới đi một chuyến rồi sao?”
Vào giờ cơm tối, chỉ thấy mình Trần Cương trở về. Điền Vũ hỏi mới biết, thì ra em rể đã dẫn người vào núi, đến giờ vẫn chưa ai quay lại đơn vị.
Điền Mật cũng nhíu mày, theo phản xạ nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt dõi theo sắc trời đang dần tối.
Mùa đông đêm dài, mới chưa đến sáu giờ mà bầu trời đã phủ một lớp hoàng hôn mờ nhạt. Từ đây đến lúc trời tối hẳn cũng chẳng còn bao xa.
Trần Cương rửa mặt xong, lấy khăn lông còn hơi ấm đắp lên mặt. Đợi đến khi cảm giác tê buốt vì lạnh dịu xuống, hắn mới bỏ ra, thở phào một hơi dài:
“Mấy hôm nay toàn ăn rau cải trắng nấu nước muối, đành phải tự nghĩ cách cải thiện bữa ăn thôi.”
Nói rồi, hắn giặt sạch khăn trong chậu, vắt khô rồi treo lên cây sào tre, sau đó mới từ phòng rửa mặt bước ra.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play