Điền Mật vẫn luôn cảm thấy mình là một cô gái rất kiên cường. Ngay cả khi cha mẹ ly hôn lúc cô còn học cấp hai, mà cả hai đều không cần đến cô, chỉ thuê người giúp việc chăm sóc.
Cô cũng chỉ lén khóc vài lần rồi lại tiếp tục sống vui vẻ như không có chuyện gì xảy ra.
Nhưng lúc này, cô mới hiểu ra rằng cái gọi là "kiên cường" mà cô từng tự cho là mình có, thật ra chỉ là sự tự tin do tiền bạc mang lại.
Vất vả suốt nửa ngày, cuối cùng lại bị từ chối chỉ vì một câu "không ai mua", Điền Mật bỗng cảm thấy mình không thể chịu nổi nữa… muốn khóc.
Trong nỗi tủi thân ấy, có lẽ là vì cuộc sống nơi đây quá khác biệt với những gì cô từng quen, cũng có thể là vì sự thất vọng và uất ức do tên cặn bã Lưu Hướng Đông gây ra. Dù là gì, đủ mọi cảm xúc cùng lúc ập đến khiến cô đỏ hoe cả mắt.
"... Tôm hùm không ai ăn thật sao?" Điền Mật im lặng hồi lâu, cố gắng nén tủi thân và nước mắt xuống, nhưng vẫn chưa chịu từ bỏ, tiếp tục hỏi.
Vương Lệ tuy có chút thương cảm với cô gái nhỏ này, nhưng bà cũng không phải Bồ Tát, làm việc tốt cũng cần có lý do chính đáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT