Nhưng Thời Quang không muốn!

"Phi! Anh mơ đẹp quá nhỉ, anh muốn thì tôi chưa chắc đã muốn, anh nhìn cái dáng vẻ xấu xí của anh đi, còn muốn cưới tôi, kiếp sau cũng không thể!" Thời Quang tức muốn nổ tung, thằng đàn ông xấu xí này còn muốn phá vận đào hoa của cô, đúng là đáng đánh chết!

Độ Thiên Dương vừa tức vừa giận lại có chút choáng váng, bị cô gọi là "thằng ngốc" liên tục khiến anh ta mơ hồ: “Cô có thể nói tiếng phổ thông không, cô quê mùa quá, không phải chui ra từ xó xỉnh nào đó chứ?”

Thời Quang lập tức nổi điên: “Tôi nói chính là tiếng phổ thông, tiếng phổ thông của tôi mới chuẩn, anh mới quê mùa, cả nhà anh toàn là đồ quê mùa!”

Cả nhà họ Độ đều giật giật khóe miệng, ngay cả nhà họ Hà vốn rất tức giận cũng không nhịn được mà bật cười.

Tiếng phổ thông chuẩn thế này, đúng là chuẩn thật.

Độ Thiên Dương chỉ tay vào Thời Quang, toàn thân run rẩy, vừa xấu hổ vừa tức giận lại vừa buồn cười.

"Anh chỉ tôi làm gì? Anh đồng ý hủy hôn ngay đi, nếu không tôi bẻ gãy ngón tay anh!" Dám chỉ cô, giết chết!

Độ Thiên Dương từ nhỏ đến lớn chưa từng chịu ấm ức như thế này!

"Tại sao cô lại muốn hủy hôn? Tôi có điểm nào không tốt? Cô có biết có bao nhiêu cô gái muốn lấy tôi không!" Là tiểu thiên vương của làng nhạc, anh ta có hơn năm mươi triệu người hâm mộ, cô dựa vào đâu mà chê anh ta, dựa vào cái thẩm mỹ như người điên của cô sao?

"Anh có ngốc không? Tôi vừa mới nói rồi, anh xấu xí như vậy còn muốn cưới tôi, đúng là cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, cửa sổ cũng không có đâu!" Thời Quang tức giận ngẩng đầu, không cẩn thận làm rơi chiếc mũ hoa to.

Cả hội trường lại im lặng ba giây, sau đó là tiếng cười khúc khích không ngừng.

Độ Thiên Dương phì cười: “Đúng đúng đúng, tôi xấu, cô không xấu, cô tự biến mình thành con gà mái, cô không bị bệnh thật chứ!”

Nhìn mái tóc đủ màu sắc kia, còn dám chê mái tóc vàng của anh ta, không bị bệnh nặng thì là gì!

"Rõ ràng đây là đầu cầu vồng, đồ không biết thời trang, anh chết chắc rồi!" Khuôn mặt thây ma của Thời Quang lại xuất hiện, tên tóc vàng thối không biết thời trang này, đúng là đáng bị dạy dỗ: “Các tiểu mỹ nhân, các tiểu tiên nữ hãy nghe lệnh của ta… Xà Thập Bát nhập thể!”

"Xà Thập Bát lĩnh mệnh!" Một giọng nói không phân biệt được nam nữ đột ngột vang lên, ngay sau đó, Độ Thiên Dương đã bị Xà Tiên nhập vào!

"Nhảy đi!" Người ta vẫn nói eo rắn nước, Độ Thiên Dương tuy không có eo rắn nước nhưng có thể uốn éo ra cảm giác eo rắn nước!

Giữa đại sảnh nhà họ Độ, chỉ thấy Độ Thiên Dương điên cuồng uốn éo, lúc thì đứng uống, lúc thì nằm uốn, lúc thì uốn về phía trước, lúc thì uốn về phía sau, thỉnh thoảng còn uốn ngược, đúng là ba trăm sáu mươi độ uốn, uốn không trùng lặp!

Tất cả mọi người trong phòng đều kinh ngạc, rõ ràng là một cảnh rất buồn cười nhưng mọi người lại cảm thấy vô cùng rùng rợn, toàn thân nổi hết cả da gà.

Chỉ có ông cụ Độ và quản gia là bình tĩnh hơn, ông cụ Độ thở dài, không nỡ nhìn đứa cháu trai của mình như vậy, nói với Thời Quang bằng giọng hòa ái: “Đại sư, Thiên Dương không hiểu chuyện nên dạy dỗ một chút, còn chuyện hôn ước, chúng ta ngồi xuống nói chuyện nhé?”

Thời Quang khẽ hừ một tiếng, chỉ vào bốn miếng ngọc bội nói: “Tôi trả lại vật đính hôn, hôn ước hủy bỏ, chúng ta không có gì để nói nữa, tôi còn có việc phải làm, tôi đi trước, các người không cần tiễn!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play