Phương Ức tỉnh lại chỉ cảm thấy toàn thân mềm nhũn, đầu đau nhức từng cơn. Căn phòng không bật đèn, rèm cửa sổ kéo kín mít, trong không khí thoang thoảng mùi thuốc sát trùng.
Dần dần nhớ lại cảnh tượng trước khi ngất xỉu, Phương Ức cố gắng chịu đựng sự khó chịu, lớn tiếng gọi: 
“Liễu Vãn Âm, khụ khụ… Liễu Vãn Âm!”
Vừa kêu được vài tiếng, cửa phòng bật mở, đèn cũng được bật lên.
Ánh đèn đột ngột chiếu vào khiến mắt Phương Ức đau nhói. Khi cậu từ từ mở mắt và nhìn rõ người trước mặt, cả người cậu sững lại.
“Hiên ca, sao cậu lại ở đây? Cậu cũng bị lừa đến sao?”
Tô Hồi Hiên nhìn chằm chằm Phương Ức với vẻ mặt âm trầm, xé toang mọi lớp ngụy trang trước đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play