Phương Ức nói muốn về ngủ nhưng khi nằm lên giường, cậu lại trằn trọc không sao ngủ được. Cậu mở choàng mắt nhìn lên trần nhà, đờ đẫn. Tần Du Hành vẫn còn chút việc cần giải quyết nên sau khi đưa cậu về thì lại rời đi ngay.
Nằm thẳng trên giường, cậu vươn tay ngắm viên hồng ngọc lấp lánh trên ngón tay, suy nghĩ miên man. Nhớ lại cái hôn của Tần Du Hành khi hắn quỳ nửa người xuống đất và đeo chiếc nhẫn vào tay mình.
Thần kinh hỗn loạn, cậu vùi mặt vào gối, cuộn tròn người lại trong chăn hơn nửa ngày.
Sáng hôm đó, Phương Ức đã gặp gỡ vài người bạn. Biết tính cách "kiêu quý" của cậu, mọi người sợ cậu mệt mỏi nên dặn cậu cứ chuyên tâm chuẩn bị hôn lễ, không cần tiếp đón họ. Phương Ức cũng từ chối vài lần rồi thuận theo, nghĩ rằng tiệc tối xong xuôi thì gặp nhau sau cũng được.
Chỉ còn hai tiếng nữa là phải đi chuẩn bị tạo hình cho buổi tiệc tối, Phương Ức nghĩ đến thôi đã thấy hơi mệt. Cậu mở điện thoại đặt báo thức, định chợp mắt một lát, ngủ được bao lâu thì hay bấy lâu.
Mà có những người đặt báo thức nhưng lại quên bật chuông, thế là cứ thế mà ngủ quên một cách "vui vẻ".
Tần Du Hành đi theo vài vị trưởng bối nhà họ Tần trò chuyện một lúc. Gia tộc họ Tần lớn mạnh, ai cũng vì lợi mà làm, nói chuyện cứ như muốn đào hố chôn người ta vậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play