Xuống xe, Phương Ức bám sát phía sau Tần Du Hành. Lần trước xuống xe liền nắm tay là thuộc về tình huống đặc biệt, ai cũng không biết có truyền thông táo bạo nào lén theo dõi hay không. Giờ không cần lúc nào cũng giả vờ ân ái, Phương Ức liền tự giác đi theo sau hắn.
Đối với việc lại một lần nữa bước vào công ty Tần thị, Phương Ức có chút thấp thỏm, dù sao lần trước đã khóc lóc chạy đi trước mặt mọi người, bây giờ nghĩ lại vẫn thấy ngại ngùng.
"Sao vậy?" Tần Du Hành như phát giác Phương Ức đang chần chừ, hỏi.
Phương Ức hỏi: “Anh nói lần trước em khóc thảm hại như vậy, có phải mất mặt lắm không?”
Tần Du Hành cười cười, nói: “Không đâu, họ không phải người nhiều chuyện.”
"Vậy trong lòng họ chắc chắn sẽ cười nhạo em."
Phương Ức bĩu môi, đầy hối hận. Giá như hôm qua cậu có thể kiểm soát cảm xúc của mình một chút thì may ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT