Phó Tế Quân nhàn nhạt liếc nhìn người đang đứng bên cạnh.
Hôm nay trời rất đẹp, ánh trăng như một lớp ngân sa phủ trên vai Nguyễn Chi Nhiên. Hàng mi cụp xuống in bóng nhạt, đồng tử khẽ run.
Vải dệt trong lòng bàn tay bị cọ ra những nếp nhăn nhỏ vụn. Hầu kết của Nguyễn Chi Nhiên lặng lẽ lăn nhẹ một cái, lúc bị ánh mắt của Phó Tế Quân nhìn sang, theo bản năng rụt cổ lại, làm vành tai ửng hồng bị lộ ra rõ ràng hơn. Như thể sợ bị nhìn thấu tâm tư, mũi chân khẽ dịch lùi nửa tấc.
Trong lòng Phó Tế Quân khẽ thở dài một tiếng, nụ cười thoáng mang ý châm chọc, đọc lên mấy dòng đơn giản ghi trên giấy: “Cùng nhau ăn cơm, xem phim, đi dạo phố…”
Anh như hơi chững lại, nhận xét: “Còn có một chuyến du lịch ngắn, coi như đang theo đuổi em?”
Ánh mắt của Nguyễn Chi Nhiên từ đuôi mày lướt đến khóe môi anh, cẩn thận quan sát từng biểu cảm, rồi gật đầu nghiêm túc: “Nếu anh không có thời gian, chuyến du lịch cũng không cần. Hoặc đi hai ngày thôi cũng được.”
Ánh trăng lặng lẽ trôi giữa hai người. Phó Tế Quân nhìn người trước mặt, trong ngực dâng lên một trận chua xót mềm mại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT