Nguyễn Chi Nhiên tự bế hai giờ, trùm kín trong chăn thật sự thở không nổi nữa mới thò đầu ra.
Cậu hôm nay khóc lâu lắm rồi, đôi mắt vẫn cứ không thoải mái, nhưng cậu thường xuyên khóc, điểm không thoải mái này đối với cậu mà nói không tính là gì nên đã sớm quên mắt sẽ bị sưng. Cậu ngơ ngác nhìn trần nhà mà nghĩ, lúc ăn cơm Phó tiên sinh đối diện cũng là thấy cái khuôn mặt xấu xí này sao?
Không ngán ăn chứ?
Vì sao Phó tiên sinh không ghét bỏ cậu, cũng không cười nhạo cậu. Ở cái lúc cậu xấu xí như vậy mà vẫn còn nhớ rõ cho cậu món cậu thích ăn.
Nguyễn Chi Nhiên nghĩ nghĩ, đến cả mặt mình cũng thấy nóng lên.
Trời ơi, cậu là đi cái vận may gì mới có thể gặp được Phó tiên sinh chứ.
Bên phòng ngủ đối diện, Phó Tế Quân cũng đang suy nghĩ. Nguyễn Chi Nhiên thích anh có phải thích hơi quá rồi không? Khóc cả một ngày, thân thể còn chưa hồi phục tốt đã gấp không chờ nổi muốn cùng anh lên giường. Anh đã nói rõ là sẽ không kết hôn nhưng Nguyễn Chi Nhiên vẫn còn rất vui vẻ ở lại, chẳng lẽ thật sự là một chút cũng không để ý đến tiền?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT