Liêu Đạm là người lớn tuổi nhất trong ba người họ, cũng là người thành thục nhất nên được xem như đại ca trong nhóm, Phó Tế Quân đứng trước mặt anh, hoàn toàn không dám làm giá.
“Cậu yêu đương với người ta thì ít nhất cũng phải tìm hiểu rõ lai lịch người ta chứ.” Liêu Đạm cảm thấy có gì đó không ổn mà nhíu mày nhắc khéo.
“Tôi đâu có yêu đương với em ấy.” Phó Tế Quân phủ nhận ngay lập tức.
“Vớ vẩn, hôm đó suýt chút nữa tôi phải sinh con thay cậu trong phòng thiết kế.” Ôn Hướng Chúc với khuôn mặt còn vết gối đè, loạng choạng bước ra: “Seven N hôm đó tôi đã nói hai người yêu nhau, Nguyễn Chi Nhiên còn không chịu nhận nhưng may mà tôi lanh trí, về sau đã lấy đoạn theo dõi hôm đó trong phòng thiết kế ra.”
Ôn Hướng Chúc đưa điện thoại về phía Liêu Đạm: “Cậu xem đi, thân mật thế này. Bảo sao tôi gõ cửa mãi cũng không chịu mở.”
Liêu Đạm liếc nhìn một giây, lặng lẽ tắt màn hình rồi quay sang nhìn Phó Tế Quân.
Phó Tế Quân: “Có sinh thì cũng là em ấy sinh, sao lại là tôi sinh.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play