Liêu Đạm vừa định nói “không cần thiết”, mấy thứ đó Phó Tế Quân đều có rồi. Nhưng khi nhìn thấy ý chí chiến đấu mãnh liệt trong mắt Nguyễn Chi Nhiên, liền im lặng.
Hắn đại khái cũng hiểu vì sao Nguyễn Chi Nhiên lại được Phó Tế Quân mang theo bên người.
Hoạt động vừa kết thúc được một vòng, Liêu Đạm chẳng còn tâm trạng làm chủ nữa, nói bâng quơ: “Có thể chứ, cậu muốn đi thì đi.”
Nguyễn Chi Nhiên thật lòng cảm ơn, Phó tiên sinh bạn bè ai nấy đều biết nói chuyện dễ nghe. Cậu ngó quanh một vòng, hỏi nhỏ: “Nơi này có đàn violin không?”
"Đàn violin?" Liêu Đạm nghiêng đầu nhìn cậu một cái với ánh mắt đầy hoài nghi.
Thỏ ti hoa bình thường đều luyện ca hát, khiêu vũ, những kỹ năng khiến người khác thưởng thức là chủ yếu. Đàn violon không chỉ là thử thách với bản thân, còn là khảo nghiệm với kim chủ. Mà bản thân Liêu Đạm thì không thích nhạc cổ điển lắm.
Một buổi biểu diễn âm nhạc dài đến hai tiếng, hắn có thể ngủ ngon lành được luôn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT