“Kia, còn tuyển nữa à?” Ôn Hướng Chúc thật sự ngơ ngác.
Nguyễn Chi Nhiên ngẩng đầu nhìn anh, anh vỗ nhẹ sau eo cậu, “Muốn đi thì đi.”
Được cho phép, Nguyễn Chi Nhiên bước tới án thư, cầm bút vẽ, vừa viết vừa hỏi Ôn Hướng Chúc, “Tôi có thể tự mình vẽ thiết kế được không?”
“Được chứ, cậu thích gì thì vẽ, vẽ xong tôi chỉnh lại cho cậu, làm được là được.”
Nguyễn Chi Nhiên cười rạng rỡ, lúm đồng tiền ngọt ngào vô cùng, giọng mềm mại chân thành nói với Ôn Hướng Chúc, “Cảm ơn anh.”
“Cảm ơn ai chứ, ai mang em tới đây.” Phó Tế Quân ở bên cạnh chen vào.
Nguyễn Chi Nhiên nghiêng đầu nhìn anh, ngượng ngùng gãi tai, nhỏ giọng nói, “Cảm ơn, Phó tiên sinh.”
Ôn Hướng Chúc nhìn hai má ửng đỏ của Nguyễn Chi Nhiên, lại nhìn dáng vẻ không che giấu được ý cười của Phó Tế Quân, “Thế tôi ra ngoài nhé?”
“Tôi đi cùng cậu.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT