Câu trước nghe như không thật lòng, nhưng câu sau, có lẽ là thật.
Kỳ thật, cơn ác mộng đáng sợ đó đã kéo dài quá lâu, Lý Trường Diệp thường sinh ra ảo giác, rằng nàng sẽ vĩnh viễn rời xa hắn.
Hắn hiện tại hận không thể cột chặt nàng bên cạnh, ngày ngày ở trong tầm mắt của hắn.
Thôi, hắn cũng không thể thực sự giam cầm nàng, chỉ có thể phái người bảo vệ nàng thật tốt.
Hắn vùi đầu, chóp mũi cọ cọ trên trán trắng nõn, trơn bóng của nàng, thấp giọng nói "Vậy thì đi thôi", môi mỏng của hắn rơi xuống, từ đôi mắt lưu luyến của nàng đến chóp mũi rồi đến đôi môi đỏ mọng.
Đôi môi như cánh hoa diễm lệ phảng phất tỏa ra hương thơm, mời gọi người ta hái, yết hầu hắn hơi lăn, quả thực há miệng cắn tới, cạy ra hàm răng của nàng, một đường công thành chiếm đất, bàn tay to lớn nóng bỏng cũng từ dưới lớp áo lót của nàng chui vào, trực tiếp đến khi nàng thở dốc không ngừng.
Bùi Vân nghe thấy tiếng thở dốc hỗn loạn của Lý Trường Diệp, nhẹ nhàng ma sát vành tai nàng, thấp giọng hỏi nàng, "Được không?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play