Phía sau nàng còn có Thịnh ma ma.
Bùi Vân ngồi trên sập không nhúc nhích, sau khi Thẩm Ninh Triều hành lễ, hơi gật đầu.
"Hôm qua nhờ có Thái tử phi nương nương cứu giúp, nếu không có nương nương, thần nữ nghĩ đã sớm không còn mạng sống." Nói xong, Thẩm Ninh Triều liền muốn quỳ xuống hành đại lễ, nhưng Bùi Vân nhanh hơn một bước, một ánh mắt ra hiệu Thư Mặc đỡ nàng dậy.
Nàng cứu nàng, vốn không cần nàng báo đáp, nhưng giờ nghĩ lại, Bùi Vân cũng thấy buồn cười, kiếp trước trước khi chết Thái tử cứu người, mà nay lại bị nàng đích thân cứu.
Kỳ thật, đối với Thẩm gia tỷ muội, dù là Thẩm Ninh Gia hay Thẩm Ninh Triều, Bùi Vân hai đời đều không có hận ý hay oán hờn, đặc biệt là Thẩm Ninh Gia, tuy thường có người mượn chuyện này để công kích nàng, nhưng nàng đã chết, sự tồn tại của nàng với Bùi Vân mà nói chỉ là hư vô mờ mịt.
Mỗi lần, chỉ khiến nàng bớt đi một phần kỳ vọng vào Thái tử mà thôi.
"Lục cô nương khách sáo, cho dù ta ngày đó không cứu Lục cô nương, người khác cũng sẽ cứu, ta chỉ là tiện tay mà thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT