Dẫu nữ lang trong mắt mang chút thần sắc uất ức, Kỳ Hàm cũng chỉ đành tạm để nàng tùy ý bôi nhọ.
———
Dưới màn trời trong vắt, đế vương thần sắc nhàn nhạt, cất tiếng hỏi: “Gần đây ngươi nhàn rỗi lắm sao?”
Tạ Minh Tễ thoáng nghẹn lời, vội đáp: “Bệ hạ nói đùa rồi.” Hắn vội vàng giải thích đôi câu, “Chỉ là gần đây sự vụ ở Võ Đức Tư quả thật tạm ổn. Ban đầu thần cứ ngỡ vụ án ở huyện Vệ sẽ bận rộn đến quá Trung Thu, nhưng may nhờ có Trường Cẩn tương trợ, thần mới có được hai ngày nhàn hạ.”
Mỗi khi hắn muốn điều công văn từ Hộ Bộ, chẳng cần chờ lâu, Trường Cẩn còn chu đáo chuẩn bị thêm một phần bản ghi nhớ, giúp hắn nhanh chóng sắp xếp manh mối.
“Bên khổ chủ và bị cáo đều khăng khăng mình đúng, không ai chịu nhường ai. Trường Cẩn đã đối chiếu được hơn chục năm sổ sách điền tịch, thần lại thử dò xét trước mặt người thân của bị cáo, quả nhiên đối phương để lộ sơ hở.”
Một lý thông, trăm lý sáng tỏ. Khi kiểm tra lại các vụ án chiếm đoạt đất đai khác, hắn đã quen đường cũ mà làm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT