Kiều Oản cúi mắt nhìn Quý Cửu Gia, trong mắt đọng lại nỗi tủi thân, giọt nước mắt làm ướt cầu vai quân phục của anh.
Cô hít một hơi thật sâu, dùng sức rút tay ra, đứng thẳng người, nhìn về phía Quý Lão Nguyên Soái. Khi mở miệng, giọng cô lạnh lẽo và xa cách: “Hôm nay là Cửu Gia trở về, ngài vì cái chết của Quý Trình Diệu mà muốn trị tội tôi.”
“Xin hỏi Nguyên Soái, nếu ngày đó Cửu Gia chết trên thuyền, không về được! Ngài liệu có để tôi giết Quý Trình Diệu, để đền mạng cho Cửu Gia không?”
Quý Lão Nguyên Soái nghiến răng nghiến lợi, ánh mắt nhìn cô như đóng băng.
“Nói bậy bạ! Diệu Nhi bị người ta trói đi, thúc thúc ruột của nó đi cứu nó ra, đó là bổn phận của lão Cửu!”
Kiều Oản khẽ gật đầu, liếc nhìn Quý Cửu Gia một cái, khóe môi lạnh lùng cong lên, khẽ cười một tiếng.
“Cứu cháu trai thoát khỏi hiểm cảnh, đó là bổn phận của anh ấy. Xả thân quên mình xông vào hiểm nguy, đó là bổn phận của Cửu Gia...”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play