Hôm sau, Quý Cửu Gia xuống lầu, tình cờ gặp Tống Tiêu – người đã không về ngủ đêm qua.
Anh nhướng mày cong môi, một tay véo chuỗi Phật châu, nhàn nhạt hài hước nói:
“Giờ dần tiến bộ rồi đấy, về ngày càng chậm. Coi chỗ tooibđây là nhà của anh à? Muốn đi thì đi, muốn về thì về.”
Triệu Tân và Hàn Triệu sóng vai đứng một bên, nghe vậy đồng thời nhìn Tống Tiêu.
Cứ cảm thấy giọng điệu của Quý Cửu Gia, giống như răn dạy con trai vậy.
Tống Tiêu một tay đút túi, vẻ mặt khó tính đánh giá Quý Cửu Gia một cái, cười nhạo nói:
“Tôi dù có không về ngủ đêm, tốt xấu cũng y phục chỉnh tề, nhưng không giống ai đó, sáng sớm áo rách quần manh, có ngại mặt mũi không đấy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play