Giang Kiều Kiều bị câu nói "Dựa vào cái gì" của cô làm cho nghẹn lời, không biết nói gì.
Cô ta mắt đỏ hoe, từng câu từng chữ nói nặng nề. “Tôi thích Cửu ca, là chuyện từ nhỏ đến lớn. Chúng tôi trước đây vốn có hôn ước, nếu không phải vì cô, tôi đã sớm là Cửu phu nhân danh chính ngôn thuận.”
“Cô cái gì cũng chưa từng làm, lại có được tất cả những gì vốn thuộc về tôi. Mặc dù là như vậy, tôi cũng chưa từng nghĩ đến việc làm tổn thương cô.”
“Muốn tôi quên anh ấy, buông bỏ anh ấy, thì luôn cần thời gian. Tôi nói rồi, người đánh lén Cửu ca không phải tôi, tôi cũng là sau khi vào phòng mới phát giác không thích hợp! Tôi là bị người ta hãm hại! Cô rốt cuộc thế nào mới có thể tin tưởng?”
Cô ta nói xong lời cuối cùng, có chút cuồng loạn, hốc mắt đỏ bừng, như thể chịu đựng uất ức tột cùng.
Kiều Oản lặng lẽ nhìn chằm chằm cô ta, vẻ mặt thanh tú diễm lệ bình tĩnh xa cách, không hề dao động.
Cô vịn eo bước lên hai bước, giọng nói thanh đạm hơi lạnh. “Anh ấy có phải là ở Giang gia bị người ta đánh lén dùng thuốc không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play