Cái gì mà lúc cô tình đầu chớm nở, là đối với ai?
Kiều Oản trong lòng vô cùng không vui. Cô đá Quý Cửu gia một cái, trừng mắt nhìn anh. “Em 16 tuổi đi theo anh, 17 tuổi gả cho anh, bây giờ con cái đều sắp sinh cho anh rồi, anh nói cái lời hỗn xược gì vậy!”
Quý Cửu gia "Sì" một tiếng, trách mình. Sau khi bị truy vấn một lúc lâu, anh muốn gỡ gạc lại một ván, nhưng không cẩn thận lại tự đào hố chôn mình.
Thấy người vợ nhỏ vẻ mặt không vui, Quý Cửu gia vội vàng ôm cô dỗ dành. “Anh lỡ lời, đừng giận.”
Kiều Oản nhắm mắt lại không thèm để ý đến anh nữa, rầu rĩ nói, “Em ngủ. Anh tránh ra.”
Quý Cửu gia làm sao có thể thật sự tránh ra? Trừ phi là tối nay không muốn ngủ trong phòng này.
Anh kiên nhẫn dỗ dành, hôn lên trán và đỉnh đầu cô, giả vờ thâm trầm nói. “Em cũng nên giận. Anh vừa nhớ ra lại bỏ lỡ mười sáu năm thanh xuân của em, trong lòng liền tiếc hận, đau khổ. Anh giận chính mình không đủ cố gắng, nếu không đã có thể sớm đi đến bên cạnh em. Chỉ là cuối cùng không thể thay đổi được, chỉ có thể cố gắng đối xử tốt với em, bù đắp những tiếc nuối đã bỏ lỡ kia.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play