“Tôi nói cho anh biết, chính vì nể mặt anh, tôi đã để cô ta sống thêm mấy năm nay. Anh đừng không biết điều.”
“Cô ta đã hại bao nhiêu người, trong lòng anh rõ như ban ngày. Cho dù anh có làm loạn thế nào, Bạch Thược, đời này anh đừng hòng gặp lại cô ta!”
Quý Cửu gia nói xong đầy hung hăng, một tay đẩy anh ta ra, xoay người muốn vào tòa nhà chính.
Quý Thất gia bước nhanh tiến lên, chặn đường đi của anh. Đôi mắt màu nâu nhạt sâu thẳm, lạnh lùng. “Cậu trả cô ấy lại cho tôi. Tôi sẽ lập tức mang cô ấy đi, không bao giờ quay lại nữa.”
Quý Cửu gia cười nhạo một tiếng, nhìn thẳng vào phía trước, bước nhanh vào tòa nhà chính.
“Lão Thất.
Đại Soái phu nhân nhìn theo bóng lưng anh, rồi lại quay sang nhìn Quý Thất gia, vẻ mặt trầm xuống than thở. “Đều là người lớn rồi. Người phụ nữ đó rốt cuộc đã bỏ bùa mê thuốc lú gì cho cậu! Cô ta hại nhiều người như vậy, cậu đã quên Vịnh Mai và đứa bé chết như thế nào sao? Bây giờ cậu còn vì cô ta mà động thủ với Lão Cửu! Khi nào thì cậu mới có thể tỉnh ngộ hoàn toàn đây?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play