Tầm nhìn của Dữu Triệt bên kia không tốt bằng phía của Chử Diệc An, nhưng anh vẫn có thể quan sát được nhiều góc khuất trong khu dân cư. Tám gã đàn ông kia rõ ràng không có ý tốt, tranh thủ lúc tầm nhìn bị che khuất mà len lén lẻn vào.

Nhóm người này cũng khá ranh mãnh.

Chúng không vào thẳng khu nhà mà chỉ quanh quẩn dưới từng tòa nhà. Chính xác hơn là chúng đang "tìm mục tiêu".

Rác dưới chân các tòa chính là dấu hiệu rõ ràng nhất cho thấy lượng vật tư mà các hộ gia đình sở hữu.

Ai có nhiều đồ, ai có ít, chỉ cần nhìn rác là biết ngay.

"Đại ca, không đùa đâu, mấy người ở đây đúng là béo bở thật!"
Một tên thấp bé vừa lục đống rác vừa nói. Mặc dù rác đã phủ đầy nấm mốc, nhưng dựa vào hình dáng ban đầu, vẫn có thể đoán được những thứ này từng là gì.

"Vẫn còn ăn được thịt kìa!"

Hắn chẳng buồn để tâm đến mùi hôi thối từ thức ăn thối rữa, tiện tay nhặt một khúc xương đã bị nấm mốc bao phủ: "Em nghĩ chọn tòa này đi, chắc chắn nhà bên trong còn nhiều đồ ăn!"

Người cầm đầu là một gã đàn ông mặc áo khoác gió đen. Kính râm, khẩu trang, trang bị đầy đủ khiến không ai nhìn rõ được mặt hắn.

Không giống như những tên khác đang bới rác, hắn đứng từ xa quan sát. Nghe thấy lời thuộc hạ báo cáo, hắn liếc mắt nhìn về phía tòa nhà nơi Chử Diệc An đang ở.

Tuy vậy, báo cáo từ phía khác còn hấp dẫn hơn.

"Đ* má! Đại ca, tòa bên này còn béo hơn. Có người vứt cả đồ ăn xuống đây!"

Một tên đàn em phấn khích giơ lên gói bánh quy mốc meo tìm được từ đống rác.

Loại bánh này vốn được đóng gói cực kín, chỉ cần còn một hai cái cũng chẳng ai dám lãng phí. Vậy mà ở đây, chúng tìm được không chỉ bánh mốc, mà còn cả lõi táo, vỏ dưa hấu nát bét chẳng còn hình dạng gì.

So sánh lượng rác hai bên, rõ ràng tòa nhà kia giá trị hơn để cướp bóc.

Ngay lúc đó, cửa sổ một căn hộ trong tòa nhà nơi Chử Diệc An đang ở đột nhiên bật mở. Một đứa trẻ ló đầu ra, tay còn xách túi rác, nhắm ngay chỗ đông người ném xuống.

Bốp!

Túi rác lập tức vỡ toang.

Tuy rác không trúng ai, nhưng thứ nước bẩn trong đó bắn tung tóe lên người tên cầm đầu, mùi hôi nồng nặc.

"Hahaha!"

Đứa bé ở trên lầu thấy cảnh đó liền vỗ tay cười khoái chí.

Tên mặc áo khoác gió tháo kính xuống, nhìn thằng bé và mỉm cười.

"Đồ ngốc!"

Thằng bé làm mặt xấu với hắn, rồi xoay người lấy khẩu súng nước ra, tiếp tục xịt xuống:
“Biu biu biu, bắn chết mấy thằng ăn mày thối tha tụi bay!”

"Diệu Tông, con đang làm gì trong phòng thế?"

Người lớn nghe tiếng cười chạy vào kiểm tra. Khi đến gần mới phát hiện đứa trẻ đang xịt nước xuống mấy người lạ bên dưới. Mẹ thằng bé hoảng hốt, nhìn xuống dưới một cái rồi vội vàng đóng cửa sổ, kéo rèm lại.

“Mẹ, mau chặn cửa lại đi! Có người đang ở dưới nhà mình đấy! Vừa nãy Diệu Tông còn xịt nước vào họ nữa!”

Chị ta nói xong liền giật lấy súng nước từ tay con:
“Không phải mẹ đã nói rồi sao? Không được tùy tiện mở cửa sổ! Cũng không được xịt nước lung tung!”

Thằng bé bị mẹ mắng, lập tức ôm lấy bà nó rồi gào khóc toáng lên.

“Ôi dào, trẻ con thì biết gì chứ.”

Bà nội thằng bé thương cháu, chắn trước mặt nó:
“Người lớn ngần ấy mà trông ngu như bò, không biết né à?”

Bà vừa dỗ vừa bế thằng bé vào lòng:
“Mắng ghê quá làm gì, hù dọa Diệu Tông rồi. Nhỡ nó bị thương thì ai đền nổi…”

Người lớn trên lầu vẫn đang bênh vực con cháu, còn bên dưới, mấy gã đàn ông kia đã xác định mục tiêu.

Tính từ tầng trệt lên, thằng bé đó chính là ở tầng 8…

【Hàng xóm Tiểu Dữu: Vãi thật, tụi nó vào khu rồi!】
【Hàng xóm Tiểu Dữu: Tám thằng, tay toàn ống thép với dao, hình như bẻ khóa cổng vào đó.】
【Hàng xóm Tiểu Dữu: Đại gia ơi, tụi nó vào hết rồi. Chết mẹ, cửa nhà mình có chặn được không vậy?!】

Chử Diệc An vừa đọc tin nhắn vừa ép sát vào cửa sổ để nhìn xuống.

Tiếc là tầm nhìn bị hạn chế, chẳng thấy gì.

【Chử đại gia: Bình tĩnh. Mình ở tầng 16, dù tụi nó có cướp cũng chưa lên tới đây ngay đâu.】

Cô nhắn lại cho Dữu Triệt, rồi kéo ngược tin nhắn lên để tra cứu về “Viện nghiên cứu Khuê Sơn”.

Tìm được rồi!

Cô bắt đầu tra vị trí địa lý và mọi thông tin liên quan đến Viện nghiên cứu Khuê Sơn, vừa tra vừa vẽ nguệch ngoạc lên tờ giấy.

Trong tất cả ghi chép, cái tên dãy núi Aximidi ở thành phố X xuất hiện với tần suất cao nhất.

Chử Diệc An dùng bút đỏ khoanh tròn cái tên này lại.

Dãy núi Aximidi!

Cô mở bản đồ điện thoại, kéo riêng bản đồ thành phố X ra. Giờ vấn đề là khu sinh tồn này nằm ở vị trí nào trong dãy Aximidi?

Khi cô còn đang tìm thêm thông tin thì dưới lầu bỗng vang lên tiếng kêu cứu:

“Đồ khốn! Thả cháu tôi ra!”
“Có người giết người! Cứu với!”

Cửa sổ tầng 8 bị mở tung, một đứa trẻ bị bàn tay ai đó nhấc lên đưa ra ngoài cửa sổ. Nó vừa gào khóc vừa giãy dụa, miệng gọi “bà ơi” không ngớt.

Và rồi…

Đôi tay đó buông ra.

Thằng bé rơi thẳng từ tầng 8 xuống, cơ thể bị vặn vẹo, máu lẫn não văng tung tóe.

“Diệu Tông! Cháu Diệu Tông ơi!”
“Chết rồi, tao liều với tụi bay luôn!”
“Mẹ ơi!”

Trong nhà vang lên tiếng gào khóc thảm thiết. Khoảng hơn mười phút sau, cả khu dân cư lại chìm vào tĩnh lặng. Lúc này, tại một căn hộ khác trên tầng 8, trong lúc mọi người đang hoảng hốt, cửa nhà bỗng vang lên tiếng gõ...

Bọn cướp từng giết người và chưa từng giết người là hai kiểu hoàn toàn khác nhau.

Ban đầu Chử Diệc An còn hơi tiếc số lương thực tích trữ trong nhà nhưng giờ đây, cô hiểu rằng phải biết từ bỏ cái nhỏ để giữ cái lớn mới là lựa chọn đúng đắn.

Nghĩ vậy, cô nhắn cho Dữu Triệt:

【Chử đại gia: Xe chế tạo của cậu còn dùng được không?】
【Dữu Triệt: Được được, mấy hôm nay tôi chưa đụng đến nó.】
【Chử đại gia: Tốt! Mau gom đồ đạc cá nhân lại đi, chú ý động tĩnh ở tầng 8. Đợi tụi kia rút, mình lập tức rời khỏi đây!】

Chử Diệc An tưởng rằng mọi chuyện sẽ suôn sẻ nhưng từ sáng đợi đến tối, đám kia vẫn chưa đi.

Rõ ràng bọn này không phải kiểu “đánh một trận rồi rút”. Chúng đang có ý định ở lại lâu dài, biến nơi đây thành căn cứ.

Và như vậy thì càng nguy hiểm hơn!

Bước tiếp theo của chúng rất có thể là khống chế từng tòa, rồi chiếm toàn bộ khu dân cư. Vật tư ở đây quá dồi dào, đủ để chúng bám trụ. Nhưng cái giá phải trả, có thể là sinh mạng của tất cả cư dân nơi này.

Không thể chờ nữa!

Chử Diệc An thu dọn chiếc Bách Bảo Hạp đựng đầy vật tư sinh tồn, bỏ một ít vào ba lô để che mắt, cầm theo nỏ tên rồi chuẩn bị sang gặp Dữu Triệt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play