“Bồ Câu, chuyện sắp tới ta nói, em phải nghe thật kỹ, suy nghĩ thật nghiêm túc, nhưng tuyệt đối không được khóc nữa.” Xé xong khế ước, Tạ Trăn vẫn chưa vơi đi căng thẳng. Hắn nắm tay Diệp Cáp rồi nói tiếp.
“Vừa nãy… những lời Bảo Oanh nói, chắc em cũng đã nghe thấy.”
Cơ thể Diệp Cáp khẽ run lên. Cậu ngẩng đầu, lo lắng nhìn Tạ Trăn, chờ đợi câu trả lời mà cậu sợ nghe thấy nhưng lại nhất định phải nghe.
Tạ Trăn ngập ngừng một lát, dù lòng không nỡ nhưng vẫn phải nói: “Ta từng là thái giám trong cung.”
Những giọt nước mắt vừa được kìm nén của Diệp Cáp lại trào ra, ngực cậu đau như dao cắt. Nhưng lần này, cậu cố gắng nín nhịn, vì cậu cảm nhận được Tạ Trăn còn điều muốn nói.
“Chuyện ta từng là thái giám không phải là bí mật, những người có chút tin tức ở Thương Thành đều biết cả.” Tạ Trăn trầm giọng, tay vẫn vỗ nhẹ lưng Diệp Cáp: “Những lời Bảo Oanh nói không hề dễ nghe, nhưng có lẽ những lời đồn sau lưng ta còn khó nghe hơn nhiều.”
“Ta không để tâm đến mấy lời đồn vớ vẩn đó, cũng có cách để làm cho họ im miệng trước mặt em. Nhưng… lòng người khó đoán, một khi em ở bên anh, họ sẽ luôn tìm cách hãm hại em.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play