Vốn tưởng rằng Omega nghe thấy loại ngôn ngữ vũ nhục kiểu này sẽ tỏ vẻ khó chịu, ai ngờ Lạc Uẩn vẫn giữ nguyên khuôn mặt lạnh lùng.
Đối phương vắt chéo chân ngồi trên mép giường, rõ ràng là góc độ ngước mắt nhìn hắn, ánh mắt lại tự nhiên toát ra vẻ bễ nghễ.
"Nếu là cậu?" Lạc Uẩn cười lạnh, ánh mắt điềm tĩnh trong một cái chớp mắt lộ ra trào phúng: "Bằng vào pheromone không dùng được của cậu? Hay là bằng cơ thể gầy yếu chỉ một chân đã bị đá bay này?"
Trước khi mặt Từ Khinh Kính biến đổi, khoé miệng Lạc Uẩn giương lên, môi mỏng khẽ mở, thả ra lời nói tức chết người không đền mạng: "Cho dù có bố thí cơ hội cho cậu, cậu có thể che đi dấu vết đánh dấu của Phong Dã? Làm người thì phải biết tự mình hiểu lấy."
Bị châm chọc liên tục khiến sắc mặt Từ Khinh Kính xuất sắc như vỉ pha màu.
Khinh bỉ pheromone rác rưởi của Alpha không thể lấn át được đánh dấu của một Alpha khác, lực sát thương không thua gì nói nơi đó của đàn ông không dùng được.
Quan trọng là Lạc Uẩn nói còn mẹ nó không sai.
Từ Khinh Kính càng nghĩ càng giận, vẻ mặt càng thêm vặn vẹo. Thật ra hắn cũng được tính là đẹp trai trong thẩm mĩ đại chúng, không thì cũng sẽ không là người được chọn làm nam thần, nhưng lúc này gân xanh trên trán ở gương mặt kia nổi lên, dữ tợn đáng sợ.
Hắn không nói hai lời đã nắm chặt tay vung qua, lổ hổng ở người phẫn nộ càng nhiều, Lạc Uẩn cầm cổ tay hắn vặn một cái khiến người gào khóc kêu đau. Cậu nhìn khuôn mặt đỏ bừng của người kia, nói: "Cậu thật sự cho rằng tôi là Omega mặc người xử lý à?"
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT