Khúc Du không hé môi, kỳ thực chiêu thức ấy nàng đã không còn xa lạ.
Đại Dận trải qua mấy triều đại, nhất là đến gần thời cận đại, đế vương thường hành sự kiểu này, chọn tâm phúc từ ngoài quan chế, lập thành bộ độc lập, chức quyền vượt hẳn văn võ bá quan, chỉ phụng mệnh hoàng đế mà hành sự.
Đông Xưởng cùng Cẩm Y Vệ vốn xuất hiện từ lẽ ấy, hoạn quan về sau chuyên quyền, quyền lực trung tâm ngày một tập trung, không ngờ trong Đại Dận đã khởi đầu từ sớm.
Nói cách khác, Đức Đế chú tâm đến vụ án này, kỳ thực cũng không phải muốn tra được manh mối trong sạch gì, mà là mượn cớ ấy để tiến thêm một bước, thâu tóm quyền hành.
"Đảng Tể phụ và đảng Cao chấp chính đã tranh đấu đến chừng này, vì sao bệ hạ vẫn không yên lòng?” Khúc Du than nhẹ, “Khi Cố tướng còn tại triều, Gián Viện còn lên tiếng phản bác, nay chỉ sợ cũng không còn ai dám hé răng?”
“Hình luật viết không minh bạch, Gián Viện cùng Ngự Sử Đài chỉ có quyền can gián, quân vương nếu không trọng dụng, tất nhiên phải theo lối khác mà hành.” Chu Đàn đáp.
“Bệ hạ muốn người lớn hơn pháp, vụ án này chẳng qua là cái cớ chọn sẵn.” Khúc Du cười khổ, “Phó lão nếu không nhìn ra điều ấy, bày bố bẫy rập cho chàng cũng chỉ uổng phí tâm cơ, trách sao chàng lại khí định thần nhàn như thế.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT