Khi Tô Triều Từ tiến vào thư phòng, Tống Thế Huyên đang ngẩn người. Trông thấy Tô Triều Từ tới, thần sắc mờ mịt của hắn mới dần tan, lộ ra vẻ mệt mỏi hiếm có: “Tô tiên sinh.”
Tô Triều Từ quỳ xuống dập đầu: “Bệ hạ.”
Tống Thế Huyên tự mình đỡ y đứng dậy: “Tiên sinh không cần đa lễ.”
Ngừng chốc lát, hắn lại nói: “Lão sư nhờ người gửi lời, nói… không cần ngăn cản bọn họ tra tấn.”
Tô Triều Từ nắm chặt vạt áo, thấp giọng đáp: “Đã ba tháng rồi.”
Ba tháng, Tết cũng đã qua, đầu xuân gần kề.
Tống Thế Huyên đặt tay lên vai y: “Tiền căn hậu quả, tiên sinh đã giảng rõ ràng. Lão sư là bậc thanh cao khiết tịnh, thật khiến ta… thật khiến ta không chốn dung thân. Đều là học trò năm xưa bất tài vô năng, mới khiến người phải hy sinh như thế. Mà ta…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT