Bách Ảnh tựa hồ vẫn sợ bản thân chưa đủ tàn nhẫn, dứt khoát nói một hơi cho trọn:
“Ngươi đoán thử xem. Tuy hắn chịu hình phạt, lại bị ám sát, nhưng rốt cuộc còn trẻ, thân thể vốn không tới nỗi suy kiệt đến thế. Khi ở Lâm An, ta vốn không định để hắn trở về, chỉ muốn khiến hắn bệnh mà không thể gượng dậy. Nếu khi đó ta đủ ngoan độc, không hề động tâm khuyên can, thì hắn đã sớm chết rồi. Là ta… là ta bao năm qua khiến thân thể hắn ngày một suy hao, đến mức cho dù không có hôm nay, hắn cũng chẳng sống được bao lâu nữa!”
Khúc Du mặc cho hắn còn nắm giữ mũi tên trong tay, hung hăng quay đầu lại nhìn. Bách Ảnh kịp thời thu tay, đầu mũi tên chỉ sượt qua má nàng, để lại một vết máu nhợt nhạt.
“Ngươi..."
Biểu tình của nàng lúc này mới hoàn toàn biến đổi, dưới ánh sáng mờ mờ hiện vẻ dữ tợn vặn vẹo. Bách Ảnh thấy thế thì cười to, giơ tay đẩy mạnh nàng ra ngoài.
“Bách Ảnh!”
Mọi người chứng kiến biến cố, vội vàng xông lên. Chu Đàn dang tay đón lấy Khúc Du, đem nàng ôm chặt vào lòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT