Khúc Du đứng ở đại sảnh trong chốc lát, nhìn về phía hoa khôi mặc hồng y kia. Một gương mặt xinh đẹp như hoa, rạng rỡ xuân tình, nàng ta nâng bát phiến trong tay khẽ khua, ý vị phong lưu trêu người.
Diệp Lưu Xuân đã xuất giá, Xuân Phong Hóa Vũ Lâu lại lần nữa mở cửa đón khách. Vị hoa khôi mới này cũng xuất thân từ lâu ấy, tuổi tuy còn trẻ, so với danh vọng của Diệp Lưu Xuân hãy còn kém, nhưng dáng ngọc mảnh mai, chỉ một cái nâng tay nhấc chân cũng đủ khiến toàn trường reo hò không dứt.
Thế gian náo nhiệt này, quả thực chưa từng vơi bớt.
Bách Ảnh theo nàng đứng xem một hồi, rồi mới cùng nhau lên xe ngựa rời đi.
Sau khi vào Thái Y Viện, Bách Ảnh được thưởng cho một tòa phủ đệ, vừa khéo nằm cùng con hẻm với Chu phủ, hai người tiện đường đi lại. Từ sông Biện Hà đến Chu phủ vốn không xa, nhưng trong mười hai chiếc cầu lại có một cái vừa mới bị đạp sập, khiến xa phu chỉ đành vòng qua đường khác.
Đi vòng như thế, đường xa hơn rất nhiều, âm thanh ồn ã bên ngoài màn xe cũng vơi đi không ít. Khúc Du ngồi trong xe, nửa mê nửa tỉnh, mắt lim dim sắp ngủ. Thấy Bách Ảnh mãi không nói chuyện, nàng không khỏi nghi hoặc cất tiếng:
“Bách Y Quan?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT