Chu Đàn thong thả nhấp trà, thần sắc ung dung:
“Lạc lão nói vậy, Tiêu Bạch thật không hiểu nổi.”
Lạc Kinh Luân nheo mắt, chậm rãi đứng dậy:
“Lão phu tuổi đã cao, ngồi lâu thường mỏi mệt, muốn ra ngoài thư giãn gân cốt, Triều Từ không cần tiễn.”
Đi được hai bước, ông bỗng dừng lại, quay đầu chậm rãi nói:
“Tiêu Bạch à, lão sư ngươi là cố nhân của ta, nể mặt người xưa, ta cũng khuyên một câu: đạo ngươi đang đi, như đêm tuyết ở rừng sâu, ngược gió gặp lửa. Chấp nhất, chưa chắc là phúc.”
Chu Đàn đáp nhạt:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play