Khúc Du tiếp tục cất lời:
“Ta hối hận… Ta không nên có lòng tham cùng nguyện vọng lớn lao như vậy… Ta chỉ hy vọng chàng có thể trường tồn trên đời, lưu dang sử sách, như tuyết trắng Côn Luân… bất luận… có ta hay không.”
Chu Đàn khẽ cười, trên mặt mang theo chút tự giễu, lại ngập tràn khẩn cầu:
“Nếu không có nàng, ta làm sao có thể trường tồn trên đời? Nàng vì ta mà dốc sức nghĩ ra hình luật mới, ta còn chưa kịp thực thi… Chẳng phải nàng từng nói, hình luật Đại Dận chưa chu toàn, muốn cùng ta đồng lòng cải biến? Nay việc chưa thành, nàng sao có thể… bỏ ta mà đi?”
“Không cần lưu lại tên ta trên sử sách…” Nàng cảm giác sinh mệnh từ từ trôi đi, đành đem chút sức lực cuối cùng khẩn cầu, “Không cần… Có lẽ… tương lai ta còn có cơ hội…”
Những gì được khắc ghi xuống, đều không thể thay đổi. Nàng muốn lưu lại bộ Hình luật kia, để xem nó có thể truyền đời hay không? Nếu không ghi tên nàng… Có lẽ, còn có thể để lại một kẽ hở trong lịch sử.
***
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT