Tống Thế Diễm nói muốn nàng làm hoàng hậu, cùng lắm cũng chỉ là thử kế hoãn binh, trong lòng hắn tất nhiên thập phần muốn từ trên người Chu Đàn tra ra ẩn tình. Chỉ tiếc người của hắn không sao tiếp cận được Chu Đàn, đành tạm thời hứa hẹn, dối gạt nàng để đi dò xét thay.
Nếu nàng cự tuyệt, những binh sĩ canh giữ ngoài Khúc phủ liền thành con bài trong tay hắn. Hắn phỏng chừng đã sớm quyết ý, muốn dùng tính mệnh cả nhà nàng làm điều kiện ép buộc.
Lúc trước nghe hai chữ “hoàng hậu”, nàng tuyệt không dao động. Mà nay đột nhiên đổi giọng, chỉ sợ cũng không còn đường vãn hồi tín nhiệm nơi hắn.
Nghĩ vậy, Khúc Du lướt qua Tống Thế Diễm, đi thẳng đến gian “Thượng Vân Nhạc” phía sau hắn. Tống Thế Diễm hơi ngẩn ra, rồi theo nàng tiến vào. Khúc Du lập tức xoay người khép cửa, quay đầu lộ ra nụ cười chính bản thân cũng thấy xa lạ.
“Điện hạ hiểu sai ý ta rồi. Đúng như ngài vừa nói, ta không cam tâm làm kẻ kê chân sau lưng nam tử, vì thế vị trí hoàng hậu mà nữ tử thế gian đều hướng tới, ta chẳng hề hứng thú. Nhưng…”
Khúc Du đưa tay điểm nhẹ vào yết hầu hắn, hạ giọng như thì thầm: “Nữ tướng, thế nào?”
Tống Thế Diễm sững người, sau đó bật cười lớn tiếng. Càng cười, ánh mắt hắn càng thêm hưng phấn, đầy vẻ tán thưởng: “Ta hiểu rồi, quả nhiên ta không nhìn lầm người.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT