“Đứng lên đi.” Chu Đàn đỡ tay Khúc Du, cùng ngồi xuống bên cạnh. Hắn vốn không quen Nhậm Thời Minh biểu lộ quan tâm như vậy, theo bản năng khách sáo nói:
“Chỉ là bệnh vặt, không đáng lo ngại.”
Xưa nay Nhậm Thời Minh vốn không phải kiểu người hay bộc lộ tình cảm, khi Chu Đàn còn sống nhờ tại Nhậm phủ, cũng chưa từng thấy Nhậm Thời Minh trắng trợn thể hiện quan tâm đến thế.
Nhưng lúc này Nhậm Thời Minh nhìn vào ánh mắt Chu Đàn, chỉ cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Hổ thẹn, tự trách, cùng chột dạ đan xen quấy nhiễu, khiến hắn không còn dũng khí ngẩng đầu đối diện với vị huynh trưởng này.
Ngày ấy, hắn đem lời Khúc Du thuật lại cho mẫu thân, mẫu thân nghe xong trằn trọc không yên, viết mấy phong thư gửi Bạch gia đều không nhận được hồi âm, bèn dẫn hắn tự mình về Kim Lăng một chuyến.
Phụ thân không cùng đi, bởi từ khi được thả khỏi ngục, thân thể ông đã dần suy nhược, rất ít can dự thế sự. Mãi đến lúc ấy, ông mới biết Nhậm Thời Minh từng đầu nhập môn hạ Phó Khánh Niên.
Từ nhỏ mẫu thân nghiêm khắc, phụ thân từ ái, nhưng lần này, phụ thân thực sự nổi giận, bắt hắn vào từ đường, đích thân dùng gia pháp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play