“Bệ hạ không cần để tâm đến việc thần có người làm chứng hay không.” Chu Đàn kính cẩn đáp lời, “Bệ hạ là cảm thấy thần đã quy phục Thái tử, sau khi giết người lại có ý đồ vu tội, lấy cớ để trừ bỏ tâm phúc của Tể phụ. Thần đích xác không thể đưa ra được bằng chứng rằng bản thân không giết người. Nhưng bệ hạ sai Trâm Kim vệ trấn giữ, chuẩn bị dụng hình, mà không trực tiếp xử trảm, chẳng phải cũng vì không có chứng cứ chứng minh thần thật sự giết người hay sao?”
Lời này nói ra vô cùng vô lễ, Tống Sưởng lạnh lùng liếc hắn một cái: “Ngươi rốt cuộc muốn nói điều gì?”
Chu Đàn đột nhiên ngẩng đầu, tựa như hạ quyết tâm, hướng về Tống Sưởng dập đầu thật sâu: “Thần mạo hiểm vào cung, kỳ thực là vì không còn đường lui, có một chuyện xưa năm đó..."
Lời còn chưa dứt, cửa điện chợt vang lên ba tiếng gõ nhỏ. Điện Huyền Đức là nơi mật đàm, ngoài đại thái giám hầu cận bên cạnh hoàng đế, tất nhiên không ai dám quấy nhiễu. Lúc này có người gõ cửa, ắt là có việc trọng yếu không thể chậm trễ.
Chu Đàn lập tức im lặng, Tống Sưởng lộ vẻ không kiên nhẫn, cho truyền người vào rồi hờ hững hỏi: “Chuyện gì gấp gáp đến mức phải bẩm báo vào lúc này?”
Hoạn quan kia lén nhìn Chu Đàn đang quỳ một bên, cùng lúc ấy, cửa điện mở ra, trong cơn gió hỗn loạn mơ hồ truyền đến tiếng trống vang lên.
Sắc mặt Chu Đàn lập tức trắng bệch.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play