Theo từng chút một hạ xuống gần mặt đất, lại nhờ những tán cây cổ thụ chắn lại, chiếc dù lượn của Lâm Noãn Noãn cuối cùng cũng bị vướng vào một cành cây lớn. May thay lúc ấy khoảng cách đến đất chỉ độ một trượng, mà dưới chân lại là thảm cỏ mềm mượt. Cô cắt đứt dây dù, ôm lấy Phượng Bất Ngôn nhảy nhẹ một cái, hai người rốt cuộc cũng bình an vô sự hạ xuống mặt đất. 
Chân vừa chạm đất, việc đầu tiên Lâm Noãn Noãn làm chính là cởi bỏ hết dây buộc dù, sau đó từ trong không gian lấy ra một chiếc hộp y tế cỡ nhỏ, lập tức bắt tay vào xử lý vết thương cho Phượng Bất Ngôn. 
Phượng Bất Ngôn không nói một lời, chỉ lặng lẽ ngắm nhìn dáng vẻ cô chăm chú băng bó cho mình, ánh mắt phức tạp khó phân, rồi đột nhiên khẽ bật cười. 
Lâm Noãn Noãn hơi khựng lại, trừng mắt liếc hắn một cái, rồi mới chậm rãi mở miệng, giọng có phần thấp xuống: 
“Ta có một không gian kỳ diệu, tựa như trong thoại bản kể về thần tiên vậy, có thể tuỳ thời lấy ra đủ mọi vật phẩm. Nhưng kỳ thực, không phải là ta biến ra, mà là lấy từ trong không gian cất trữ kia ra. Mọi thứ bên trong đều là ta tích trữ từ trước.” 
Phượng Bất Ngôn nhẹ gật đầu, trầm mặc hồi lâu, rồi hắn mới dịu giọng hỏi: 
“…Noãn Noãn, muội không phải người của thế giới này, đúng không?” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play