Chuyện nhỏ thế này, có gì đáng khóc đâu chứ.
Thất Nguyệt vừa khóc vừa nói: “Ta còn tưởng rằng…”
Mộ Trầm Uyên xoa xoa tai đứa nhóc, vừa bất lực vừa buồn cười: “Trong mắt ngươi, ta yếu đến thế cơ à…”
“Chỉ là một đám cháy nhỏ bình thường thôi, không đến mức ấy. Ta là Tiên Tôn đấy, dữ dằn lắm.”
Thất Nguyệt vẫn còn lèm bèm: “Ta còn tưởng chưởng môn không cho ngươi dạy là vì ngươi quá yếu…”
Mộ Trầm Uyên thầm nghĩ: Không phải lý do đó đâu…
Dĩ nhiên là bởi vì…

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play