Thất Nguyệt lắc đầu, hai tai dụi vào ngực Mộ Trầm Uyên: “Sư tôn bảo ta buông bỏ thù hận, bắt đầu một cuộc sống mới nên ta nghe lời sư tôn.”
Mộ Trầm Uyên sững người một chút, nhưng rất nhanh đã phản ứng lại: “Vừa rồi ngươi gọi ta là gì?”
"Sư tôn á~" Thất Nguyệt rúc trong lòng Mộ Trầm Uyên quậy tới quậy lui như đang làm nũng: “Người tốt với ta nhất trên đời này là ngươi, gọi một tiếng sư tôn chắc không quá đáng chứ?”
Mộ Trầm Uyên nhớ lại mấy hôm trước hắn còn mang bộ dạng mèo con, sao giờ đột nhiên biến thành cún con rồi?
Chả trách hôm đó ngồi chồm hổm ngoài cửa giống y chang một con chó con tiêu chuẩn, thì ra là có dấu hiệu từ trước rồi.
Trong lòng Mộ Trầm Uyên, Thất Nguyệt lại nói: “Ta nghe được rồi, hôm nay xuống núi trong rừng cây, nghe mấy đệ tử Dụ Vũ Môn nói là ngươi vì muốn ta yên tâm học hành mà đã đích thân ra mặt làm giảng sư.”
“Họ còn bảo, trước đây ngươi chưa từng dạy học, cũng không nhận đồ đệ... Vậy mà vì ta, không chỉ nhận đồ đệ, còn sẵn sàng rời núi, nhưng chưởng môn lại không muốn cho ngươi giảng dạy, nên hai người còn đánh nhau.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play