“Sai gia vất vả rồi.”
Gần đây Bạch Lục quả thực mệt đến rã rời, hiếm hoi mới gặp được người sống để than thở đôi câu. Quan trọng là đối phương là người sống, nghe rồi cũng không chạy về âm phủ mách lẻo, càng không buôn chuyện với mấy đồng nghiệp tò mò, thế nên không nhịn được mà nói thêm mấy câu.
“Haiz, đều là đi làm thuê cả thôi, vất vả tí cũng chẳng sao. Tôi chỉ thắc mắc, mấy con ma bây giờ không hiểu bị sao nữa, ngốc nghếch hơn xưa nhiều, c.h.ế.t rồi cũng không biết tự tìm đường xuống âm phủ, cứ đần mặt đứng một chỗ xoay vòng vòng, còn phải để bọn tôi từng đứa một đi gom về, mệt muốn chết.”
Tô Nhiên cười gượng: “Có khi là mù đường thật.”
Đột nhiên, mắt Bạch Lục sáng rỡ, nhìn Tô Nhiên như thấy hy vọng, ánh mắt lấp lánh, “Âm phủ bên tôi dạo này đang tuyển người đấy. Tô thiên sư có bản lĩnh như vậy, có hứng thú thử một lần không?”
Tô Nhiên không rõ tình hình âm phủ hiện tại thế nào, bèn hỏi: “Người sống cũng tuyển à?”
“Tuyển chứ, ai quan tâm sống hay chết, chỉ cần có bản lĩnh là được, đều tuyển hết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play