Câu nói của mẹ mà cả đời Đại Phong cũng không thể quên:
“Phải thì sao? Con là do tao sinh ra, mạng của chúng mày là do tao cho, giờ tao chỉ muốn lấy lại, có vấn đề gì à?”
Hai vợ chồng ôm đầu khóc suốt cả đêm.
Sau đó, Đại Phong và vợ chuyển đi nơi khác sống, từ đó cắt đứt liên lạc với mẹ.
Vài năm sau, hai người có con muộn, sinh thêm cậu con trai nhỏ là Tước Quý. Khi Tước Quý lên bốn tuổi, Đại Phong gặp tai nạn qua đời, đến năm cậu hai mươi tuổi, mẹ cũng mất vì ung thư.
Có lẽ bà cụ không biết đến sự tồn tại của Tước Quý, nên cậu mới bình an sống tới bây giờ.
Tước Quý thở dài một tiếng:
“Chuyện này là mẹ tôi nói cho tôi biết trước khi mất. Bà ấy luôn cảm thấy cái c.h.ế.t của cha tôi và căn bệnh ung thư của mình đều có liên quan đến bà nội, nên dặn tôi bằng mọi giá không được quay về quê, cũng đừng liên lạc với người trong làng.
Về chuyện ‘mượn mệnh’ này, tôi vốn không tin lắm. Bao nhiêu năm trôi qua, tôi cũng dần quên rồi. Tôi chưa từng về làng, cũng không biết ở đó đã xảy ra chuyện gì. Nhưng hôm qua khi mọi người tìm đến tôi, tôi lập tức nghĩ đến chuyện này… Ai, hy vọng là tôi suy nghĩ quá nhiều.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT