Khương Nhiêu hừ lạnh trong lòng một tiếng, dù không tiện phát tác trước mặt Thái tử, nhưng lại không muốn để người kia dễ dàng xem nhẹ mình như thế. Nàng bụng đầy giận dỗi, nhìn thoáng qua rồi dứt khoát không liếc thêm lần nào nữa.
Trần Liễm chẳng hề hay biết mình vừa bị người hung hăng liếc xéo một cái. Hắn thân mặc khôi giáp, canh giữ trước điện, trong tay nắm bảo kiếm do Thánh Thượng ban tặng, tư thế nghiêm cẩn. Theo lý, không nên tùy tiện nhìn quanh, thế nhưng chẳng hiểu sao, ánh mắt vẫn bất giác dừng lại ở bóng áo tím kia, luyến tiếc chẳng đành rời mắt.
Trong lòng hắn cảm thấy ngột ngạt, nhất là khi trông thấy Thái tử đứng sát bên nàng, lời nói tiếng cười thân mật, đáy mắt hắn càng thêm lạnh lẽo.
Mấy ngày gần đây, hắn ngày nhớ đêm mong nàng đến mức in sâu tận xương, đêm nào cũng bị mộng mị dày vò. Vậy mà sau khi hồi kinh, lần đầu tiên gặp mặt, lại thấy nàng bên cạnh nam tử khác, dung nhan rạng rỡ tươi cười, thần thái nhu hòa.
Tuy lý trí hiểu rõ lòng nàng, nhưng hắn vẫn theo bản năng siết chặt chuôi kiếm. Chính hắn cũng nhận ra mình đối với nàng có dục vọng chiếm hữu quá nặng, chỉ sợ một khi không nhịn được, sẽ sinh ra ý niệm điên cuồng, rút kiếm đoạt người bất chấp hậu quả.
Khương Nguyên Đình thấy Thái tử đối với tiểu nữ nhà mình hành xử ngả ngớn thì trong lòng khó chịu, bàn tay siết chặt, thần sắc lộ ra vài phần bất mãn.
Thế nhưng thân là thần tử, ông tự biết tôn ti khác biệt, cần cẩn trọng giữ lễ, ông không thể đem vị trữ quân tương lai này coi như đám hậu bối vô lễ mà trách phạt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play