Dương Kính mặt mày nghiêm nghị, do dự hồi lâu mới tiến lên nửa bước, tựa hồ vẫn lo bị nàng chán ghét. Thấy nàng không có ý phản kháng, hắn mới thoáng yên tâm, nhẹ giọng mở miệng:
“Cô nương thật không nhớ rõ ta sao? Ta gọi là Dương Kính. Nửa tháng trước, ngươi chẳng may từ trên núi ngã xuống, đầu bị thương nặng.”
Khương Mị Nhi nhíu mày, thần sắc mệt mỏi, chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt nam tử kia quả có vài phần quan tâm. Nàng bất giác suy đoán - chẳng lẽ hai người này là thân nhân của nàng?
Nàng khẽ thở dài:
“Ta chẳng nhớ được điều gì, chỉ thấy đầu đau như muốn vỡ. Các ngươi là ai? Là người nhà của ta?”
Một bên, Tiền thị vẫn im lặng từ đầu đến giờ, nghe hai người đối thoại thì chau mày trầm tư. Nhìn thấy nhi tử thật thà của mình định mở miệng giải thích, bà vội chen vào, thấp giọng cắt lời hắn:
"Thật không nhớ được gì?"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT