“Người đâu... Người đâu?”
Mấy tiếng gọi gấp vang lên, nhưng vẫn không có ai hồi đáp. Khương Mị Nhi nhíu mày, trong lòng mang theo vài phần bực bội, lập tức oán trách: mấy nha đầu này chẳng lẽ thừa dịp nàng mê man mà lười biếng?
Nàng lại mở mắt ra lần nữa, ánh nhìn dần thích ứng với bóng tối xung quanh, trong khoảnh khắc liền chấn động, thân thể cũng chợt run lên một trận.
Đập vào mắt là bức tường thấp cũ kỹ, loang lổ như từng bị khói đen hun qua, mặt tường gồ ghề, thậm chí có chỗ bong tróc từng mảng, trông vô cùng tiêu điều tàn tạ. Lại nhìn sang một bên khác, bên dưới cửa sổ là một chiếc bàn gỗ vuông vỡ nát, mặt bàn trải khăn lộn xộn, phủ kín vết tích hỗn độn. Còn chưa kịp hoàn hồn, ngoài cửa bỗng nổi lên cuồng phong, sấm chớp nổ vang, khiến nàng giật bắn người, vội rúc vào trong chăn.
Chờ tinh thần ổn định đôi chút, bên tai lại truyền đến tiếng nước róc rách, nàng đưa mắt tìm kiếm, mới thấy phòng này mái dột, nước mưa rơi thẳng xuống một chiếc bình sứ ai đó đặt hứng bên dưới, giờ phút này tiếng “leng keng” vang lên không dứt, khiến người nghe cũng cảm thấy đau đầu.
"Đây... đến tột cùng là nơi nào?"
Trong lòng chợt dâng lên nỗi bất an. Khương Mị Nhi cảm thấy bản thân như lạc trong cơn ác mộng hiểm độc, nàng giơ tay véo mạnh vào cánh tay, đau đớn truyền đến nhưng nàng vẫn chẳng thể tỉnh lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT