Kinh thành, Đông Cung.
Thái tử Mục Lăng dựa lưng vào ghế, nhắm mắt trầm tư. Trước mặt hắn là một vị lão thần mặc quan phục - đương triều Quốc cữu.
Người nọ đứng chắp tay giữa thư phòng, lời lẽ khó khăn:
“Điện hạ, năm nay thiên tai liên tiếp, đặc biệt phía nam, dân chạy nạn chưa kịp an trí chu toàn, nay đã tụ tập thành thế, thật chẳng thể coi thường. Nhưng Thánh Thượng gần đây long thể bất an, lực bất tòng tâm, trọng trách giám quốc sớm muộn gì cũng phải buông xuống.”
Mục Lăng hơi nâng mí mắt, bưng chén Long Tỉnh trên án nhẹ nhấp một ngụm, điềm đạm đáp:
“Phụ hoàng tất nhiên vạn thọ vô cương. Ta là nhi tử, đương nhiên phải phân ưu giúp người, cũng là bổn phận nên làm.”
“Điện hạ hiếu tâm.” Quốc cữu nhẹ giọng nói, “Nhưng vẫn nên đề phòng cẩn thận. Trận chiến Trục Đình tuy được che giấu nhưng chúng ta đã nhìn thấu mưu sâu. Thần Vương chèn ép công thần Trần Liễm, ẩn giấu chiến công, chúng ta dâng tấu lên thiên tử, mới khiến binh quyền Thần Vương bị thu. Nhưng cũng chẳng chiếm được bao nhiêu lợi thế. Bệ hạ đa nghi, hoàng tử chẳng ai được chấp chưởng binh quyền. Chúng ta phải..."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play