Khương Mị Nhi sớm đã dự liệu từ trước. Tuy Công chúa có thể không để tâm, nhưng ánh mắt Thẩm Truy nhìn nàng, nàng lại lưu tâm đến tận xương tủy. Thẩm Truy chỉ cần dăm ba câu liền có thể mê hoặc vị công chúa từ nhỏ vốn không giỏi mưu kế.
Khương Mị Nhi tiếp tục hảo tâm nhắc nhở:
“Nam nhân đều như nhau, không thể để họ lúc nào cũng thấy ngươi, gần kề chẳng rời. Phải biết xa cách mới sinh tưởng niệm. Ngươi nên giữ chút khoảng cách, để hắn nhìn chẳng thấy, sờ chẳng được, lòng lại càng khắc khoải. Chỉ khi ấy, lời nói cử chỉ của ngươi mới có thể khơi dậy tâm tư hắn.”
An Dương công chúa tựa hồ có chút dao động, ngẩng đầu nhìn Khương Mị Nhi, miễn cưỡng mở miệng:
“Vậy nếu ta muốn Thẩm Truy ca ca gần gũi ta hơn, nên làm thế nào?”
Khương Mị Nhi lập tức tỏ ra cao hứng, ghé sát tai công chúa, nhẹ giọng nói:
“Nếu Khương Nhiêu ngoài ý muốn bị thương, Thẩm đại nhân dẫu có qua đó, nhiều lắm cũng chỉ lưu lại chút nhân tình. Nhưng nếu công chúa chịu vì hắn mà thành toàn, chẳng những không bị ghét bỏ, lại càng khiến đại nhân ghi lòng tạc dạ, nhớ người hiền lương độ lượng. Huống hồ Thẩm đại nhân là người thế nào? Chẳng lẽ công chúa còn không tin nhân phẩm của hắn?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play