Sáng sớm hôm sau, xe ngựa Khương phủ nối dài như rồng, chầm chậm rời khỏi thành.
Khương Mị Nhi vốn muốn ngồi chung xe ngựa với tỷ muội Khương gia, nào ngờ Khương Nhiêu vừa trông thấy nàng ta liền lập tức che trán, giả bộ thân thể không khoẻ.
Nàng ta giận đến mặt mày nhăn nhó, tuy Khương Nhiêu chẳng nói thẳng ra, nhưng cũng khiến Khương Mị Nhi xấu hổ, đành phải từ bỏ ý định chen chúc cùng các nàng:
“Thôi thôi, các ngươi cứ cùng ngồi một xe, ta tự ngồi xe sau cũng được. Dù sao Nhiêu nhi nay thừa ơn bệ hạ, ta tất phải nhường trước cho Thái tử phi một phần thể diện.”
Khương Mị Nhi khẽ vò khăn tay, lời nói nhẹ nhàng, sắc mặt lại có phần biến hóa.
“Đa tạ đường tỷ đã nhường.” Khương Nhiêu làm như không nghe ra lời mỉa mai trong câu nói kia, chỉ mỉm cười xinh đẹp, rồi sai người vén màn xe, vững vàng bước vào trong.
Khương Mị Nhi tuy lòng uất ức nhưng lại chẳng thể phát tiết.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play