“Ta lại chẳng có gì đáng ngại, người thương rõ ràng là hắn mà!" Khương Nhiêu vì quá nóng vội, lời nói vô thức mang theo mấy phần cao giọng. Tuy trong lòng không định phát giận với Như Yên, nhưng nhất thời vô thố, rốt cuộc vẫn không nhịn được mà rơi lệ.
“Nhiêu nhi, ngươi là thiên kim tiểu thư của Hầu phủ, mọi người tất nhiên càng thêm để tâm ngươi hơn người thường.”
Cát Như Yên hiểu rõ vì sao nàng nôn nóng, thấy bộ dáng nàng như hoa lê đẫm mưa, càng thêm không đành lòng. Nàng ấy nghĩ bụng, nếu để Trần Liễm nhìn cảnh này, hẳn sẽ thấy bản thân có khổ cũng đáng giá.
Cát Như Yên trầm mặc một lúc, bỗng xoay chuyển lời nói: “Nhiêu nhi, đừng khóc nữa. Ta lén đưa ngươi đi gặp hắn được không?”
"Thật chứ?" Khương Nhiêu nghe thế lập tức ngừng khóc, ánh mắt sáng rực, “Nhưng chẳng phải ngươi đã đáp ứng với nhị ca không trèo tường nữa sao?”
Cát Như Yên hừ nhẹ một tiếng:
“Hắn không cho ta nói chuyện Trần Liễm với ngươi, cũng chỉ vì Trần Liễm tuy có cứu ngươi, nhưng thân thể gần gũi, sợ truyền ra không tốt cho thanh danh của ngươi. Ta thật sự không nghe lọt tai mấy lời cũ kỹ như thế. Cứu người trong cơn nguy cấp, còn phải cân nhắc đến những thứ đó, chẳng phải quá cổ hủ?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play