“Ta thấy việc nghĩa thì hăng hái làm, sao gọi là hồ nháo?” Cát Như Yên có chút chột dạ, khẽ chớp mắt, cúi đầu chăm chú nhìn mũi chân.
Khương Minh trầm mặc giây lát, thanh âm cũng hòa hoãn đôi phần: “Cũng tới giờ dùng bữa rồi.”
Khương Nhiêu đứng một bên, lặng lẽ quan sát, tận mắt thấy sắc mặt Cát Như Yên từ ảm đạm chuyển thành thẹn thùng nũng nịu, trong lòng liền hiểu rõ.
Nàng cố ý lui lại vài bước, thầm nghĩ: Nhị ca cũng đã buông thân phận đại tướng quân mà chạy tới, mình thân là muội muội, tốt nhất vẫn nên tự giác một chút, giảm bớt sự hiện diện mới ổn.
Trên đường hồi phủ, Khương Nhiêu cố ý chậm chân, muốn để lại không gian riêng cho hai người kia. Nàng đâu biết rằng, cách đó không xa, có kẻ đang lặng lẽ dõi theo nàng, ánh mắt không hề rời khỏi bóng dáng ấy.
Nàng rất thức thời, vừa đi vừa cố ý trì hoãn, bên trái ngắm hàng rong bán vật phẩm thủ công, bên phải liếc nhìn cô nương bán hoa tay ôm bó tử vi tươi rói, bước chân nàng chậm rãi như mèo lười dạo chơi.
Đợi đến khi Khương Minh cùng Cát Như Yên rẽ qua góc phố, thân ảnh dần khuất khỏi tầm mắt, nàng mới ung dung tiếp tục cất bước, đi về hướng Vĩnh An Hầu phủ.
Đang thong dong dạo chơi, bất thình lình một tiểu hài tử bảy tám tuổi từ bên cạnh đâm sầm vào nàng. Khương Nhiêu theo bản năng vươn tay đỡ, ai ngờ đứa nhỏ ngẩng đầu nhìn nàng cười cợt, ánh mắt đầy gian trá.
Chỉ thấy nó động tác nhanh nhẹn, thò tay đoạt lấy túi tiền của nàng, rồi cắm đầu bỏ chạy.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT